Thẩm Vân Tây không hề nhúc nhích, chỉ khẽ nhấp một ngụm nước từ chiếc cốc gỗ.
Tên thái giám nọ nhếch mép, thúc giục: "Phu nhân, xin nhanh chân một chút. Thái tử đã có lệnh, sao ngươi dám chậm trễ như vậy?" Sợ nàng không tin, hắn vội lấy ra lệnh bài Đông Cung từ trong tay áo, giơ ra cho nàng xem, thái độ bức bách lộ rõ.
Thẩm Vân Tây vốn chẳng muốn đến gặp tên Thái tử bỏ đi kia. Tình nhân cũ của nguyên chủ vốn chẳng phải hạng tốt lành gì, trước kia thì lạnh nhạt, giờ lại đột nhiên sai người đến gọi nàng, ai biết hắn lại muốn giở trò điên rồ gì.
Nhưng thời đại và chế độ đẳng cấp vốn dĩ đã được đặt ra, Thái tử, trữ quân của một nước, triệu nàng đến, nàng quả thực không thể không đi.
Thẩm Vân Tây uể oải đứng dậy, lúc ra cửa cố ý vung mạnh tay áo. Vạt áo khẽ lướt qua góc áo của tên thái giám. Dị năng của nàng rất biết điều, hoàn toàn không nổi loạn vào thời điểm quan trọng này, giúp nàng thoáng thấy được vài hình ảnh.
Thì ra, Thái tử đã đến chùa Vân Thương từ sớm hơn bọn họ. Khi họ vừa bước chân vào chùa, hắn đã ở trên gác chuông, không biết đã chứng kiến điều gì mà nổi cơn thịnh nộ. Sau đó, hắn mặt mày u ám trở về thiền phòng, thậm chí còn đạp đổ cả chiếc bàn dài, hệt như một kẻ tâm thần bất ổn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play