Thẩm cô mẫu liếc nhìn Tần Phù Du, thầm nghĩ con bé này được anh trai nuông chiều hư rồi, chẳng hiểu gì thế sự, thật là không biết điều. Không thấy đám thị vệ vương phủ kia đang đứng đấy sao, "cữu cữu" của nó cũng hành sự kín đáo như vậy, mà nó còn dám xông lên phía trước.
Cả nhà ba người vừa định rời đi, còn chưa kịp xoay người, bên tai đã vang lên một tiếng: "Khoan đã."
Thẩm Vạn Xuyên quay đầu, gân xanh trên trán giật giật: "Ngươi lại muốn gì nữa?"
Thẩm Vân Tây thản nhiên nói: "Cô mẫu tạm trú ở đây mười mấy năm, chúng ta cũng đã đối đãi hết lễ nghĩa của chủ nhà rồi. Dạo gần đây trong nhà có chút việc, không tiện chiêu đãi, mong cô mẫu mau chóng rời đi."
Thẩm cô mẫu và Thẩm Vạn Xuyên đều ngẩn người, Tần Phù Du đã vội vàng tức giận nói: "Cữu cữu còn chưa nói gì, dựa vào đâu mà ngươi dám đuổi chúng ta đi?"
Thẩm cô mẫu do dự, làm bộ thương tâm nhìn sang: "Triều Triều, con làm sao vậy..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play