Độc trên người Vệ Thiệu, nghe nói là đến từ vực ngoại, vô cùng cổ quái. Nó vốn có từ khi hắn còn trong bụng mẹ, do cơ thể Ân hoàng hậu truyền sang. Bởi vậy, Ân hoàng hậu tự trách, day dứt khôn nguôi bao năm nay. Thêm việc sau này hắn bị trục xuất khỏi cung, càng khiến mẫu hậu lo lắng, thấp thỏm không yên. Mấy năm nay, vì hắn, hoàng hậu nương nương chắc chưa từng có một giấc ngủ ngon.
Vệ Thiệu đã từng khuyên can, an ủi, nhưng hiệu quả chẳng đáng bao nhiêu.
Thực ra, Vệ Thiệu hoàn toàn có thể dự đoán được, sau khi mình chết, Ân hoàng hậu sẽ suy sụp, điên cuồng đến mức nào. Trong cơn giận dữ, bà chắc chắn sẽ liên lụy rất nhiều người, bao gồm... bao gồm cả Thẩm Vân Tây, phu nhân của hắn.
Vệ Thiệu nhìn Thẩm Vân Tây, ánh mắt bao bọc nàng thật chặt. Trước kia, hắn vốn không quan tâm nàng sống chết ra sao, ngay từ đầu tiếp cận nàng cũng chỉ là muốn thăm dò bí mật mượn xác hoàn hồn của nàng. Nhưng hiện tại... có lẽ hắn nên đưa nàng đi gặp mẫu hậu, để mẫu hậu có một sự chuẩn bị trong lòng, cũng để sau khi hắn đi, mẫu hậu sẽ không thật sự lôi nàng xuống bồi táng cùng.
Thẩm Vân Tây vẫy tay trước mặt hắn, che khuất tầm mắt.
Vệ Thiệu hoàn hồn, vứt bỏ những suy nghĩ miên man, mỉm cười nghiêm túc lắng nghe nàng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play