Thẩm Vân Tây khẽ nháy mắt, nuốt xuống sợi mì: "Hôm nay tâm tình của ngươi có vẻ tốt đấy."
Tuy rằng Vệ Thiệu vẫn cười như thường, nhưng nàng cảm giác có gì đó không giống.
"Ừ, đúng vậy." Vệ Thiệu thừa nhận, ngồi xuống bên cạnh nàng. Trúc Trân vội vàng mang đến một bát mì nước cho hắn. Hắn nhìn Thẩm Vân Tây, "Ta đã hiểu ra một vài vấn đề, bớt đi nhiều nỗi lo lắng trong lòng."
Thẩm Vân Tây không hỏi sâu, nhưng tự nhủ chắc hẳn là chuyện ở thư viện.
Nàng không mấy hứng thú với thư viện, nhưng vẫn hỏi: "Đồ ăn ở nhà ăn thư viện có ngon không? Ăn no bụng chứ?"
Nàng nhớ hồi nhỏ, cơm ở trường học chẳng khác nào cơm heo, nước canh thì ít ỏi, dính lên áo trắng thì khỏi cần giặt, chẳng mấy chốc sẽ tự biến mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play