Nàng hiện tại trên danh nghĩa là phụ nữ có chồng, nếu Vệ Thiệu cứ mãi không vui, chẳng phải nàng thật phải cùng Dụ Hòa quận chúa bàn chuyện đi tu ni cô sao?
Ngoài việc cố ý chọc tức người khác, Thẩm Vân Tây trước nay nghĩ gì nói nấy, quanh co lòng vòng thật phiền phức. Chi bằng cứ mở lòng nói cho rõ ràng.
Nàng lại cắn một miếng đường hồ lô: "Nếu ngươi cứ mãi không vui, chẳng phải ta mãi chẳng được động phòng? Vậy ta có thể đi tìm người khác sao?" Nàng hỏi.
Nàng bồi thêm một câu: "Đương nhiên, ngươi cũng có thể tìm người khác."
Thẩm Vân Tây nói xong, hồi lâu không nghe tiếng đáp, nàng ngẩng mặt, đối diện với đôi mắt đen láy như mực của nam nhân.
Vệ Thiệu hơi cúi đầu, ánh mắt rơi trên khuôn mặt trắng mịn như sứ của nàng, nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo sâu thẳm kia, như muốn nhìn thấu tận đáy lòng. Khoảnh khắc này, Vệ Thiệu trào dâng một nỗi tò mò lớn lao, linh hồn khác lạ ẩn dưới vẻ ngoài này, rốt cuộc đã sống trong môi trường thế nào, mới tạo nên tính tình như hiện tại?
Rất lâu sau, hắn đặt chén trà trong tay xuống, giọng nói nhẹ nhàng: "Trước khi nói đến những chuyện đó, chúng ta có nên thử ở chung trước không?"
Vệ Thiệu thấy hai mắt nàng hơi trợn to, có vẻ khó hiểu: "Phu thê ở chung sao? Kiểu không động phòng ấy?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT