Bạch Lâm Hoa khẽ mỉm cười, khẽ vỗ tay một cái. Điền Lâm lúc này mới bừng tỉnh, ngáp dài một tiếng, "Sao ngươi lại đến đây?"
"Nương nương bảo ta mang chút đồ cho bệ hạ, tiện đường ghé qua xem ngươi thế nào, mang cho ngươi chút quà vặt." Bạch Lâm Hoa ngồi xuống bên cạnh hắn, mở hộp đồ ăn.
Điền Lâm cười híp mắt nhận lấy, "Vừa ngửi thôi đã biết là tay nghề của ngươi rồi, mũi ta thính lắm."
Bạch Lâm Hoa nghe vậy, bật cười, "Tay nghề của ta sao sánh được với ngươi. Ngươi cứ ăn tạm vậy."
Rồi nàng lại nói, "Mọi việc giờ đã yên ổn. Ân tình của nương nương ta cũng đã báo đáp. Ta đã thưa chuyện với nương nương rồi, nương nương cũng đã ân chuẩn. Nửa tháng nữa, ta cùng đám cung nhân được thả tự do sẽ cùng nhau rời cung. Về sau tự do sinh sống."
Khi còn bé, hai người môn đăng hộ đối, chỉ tiếc vận trời không thuận, phải vào cung. Sau lại được phân đến phủ Thập Nhất hoàng tử, suýt chút nữa bỏ mạng. Nếu không nhờ lúc ấy nương nương còn là hoàng tử phi cứu giúp, e rằng đã sớm hồn lìa khỏi xác. Cả đời trải qua bao mưa gió, giờ cũng đến lúc được làm một người nhàn tản rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play