Lên xe ngựa, Thẩm Vân Tây mới phát hiện Vệ Thiệu đã ngồi sẵn bên trong. Hắn hôm nay mặc thường phục màu xanh nhạt, trên đầu cài ngọc quan, ngồi thẳng người, sắc mặt cũng không tệ, quả nhiên là phong thần tuấn lãng.
Thấy Thẩm Vân Tây, hắn khẽ gọi: "Phu nhân."
Thẩm Vân Tây ngồi xuống bên cạnh hắn, xe ngựa chậm rãi chuyển bánh. Vệ Thiệu rót hai ly trà nóng, một ly đẩy đến trước mặt Thẩm Vân Tây, một ly tự mình dùng, rồi lại tiếp tục đọc sách.
Thẩm Vân Tây tuy không khát, nhưng thấy hắn cố ý rót trà, liền lịch sự nhấp vài ngụm.
Sau một lúc im lặng, Thẩm Vân Tây không có việc gì để làm, cũng không biết có phải do tối qua ngủ không ngon hay không, đầu óc có chút choáng váng. Nàng dứt khoát gục xuống bàn nhỏ ngủ bù.
Hôm nay thời tiết đẹp, trên đường lớn người qua lại tấp nập, tiếng rao hàng vang vọng, tuyết đọng trước cửa các ngõ nhỏ đã được dọn sạch, những chiếc ghế gỗ dài được kê ra phơi nắng, trên đó ngồi đầy những bà lão ông lão đang chuyện trò rôm rả. Mấy đứa trẻ con mặc quần áo ấm dày cộp, túm tụm lại nô đùa, tiếng cười đùa hòa lẫn đủ mọi âm thanh, nghe thật ồn ào náo nhiệt.
Vệ Thiệu đặt xuống xấp thư từ điều tra về thôn trang ngoại ô mà Quý Ngũ Niên đã trình lên, cầm lấy chén trà trên bàn, đổ nửa ly trà Thẩm Vân Tây uống dở ra ngoài cửa sổ, rồi rót đầy một chén nước trà sạch sẽ đặt lại chỗ cũ.
Xong xuôi, hắn mới ngẩng đầu nhìn sang Thẩm Vân Tây.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT