Thẩm Vân Tây vỗ tay một cái, vẻ mặt kinh ngạc như thể mới quen biết Vệ Cầm, nhìn nàng từ trên xuống dưới rồi bật cười: "Vệ Ngũ, hôm nay miệng lưỡi trơn tru thật! Ngươi từ khi nào mà thông minh, lanh lợi đến vậy?"
Vệ Cầm ngẩng cao đầu, liếc xéo nhị tẩu một cái: "Ta vốn dĩ đã thông minh như vậy rồi, được không? Lữ tỷ của ta phá được đại án, cũng là nhờ công lao của ta đó."
Nhị phu nhân chỉ tay vào mặt nàng, lắc đầu: "Nó với Lữ tiểu thư sắp thành quan Đại Lý Tự đến nơi, suốt ngày án này án nọ, chẳng mấy khi về nhà."
Thẩm Vân Tây chỉ cười: "Cũng tốt mà."
"Là khá tốt." Con gái chưa chồng mà suốt ngày chạy theo đám nam nhân Đại Lý Tự, danh tiếng chẳng hay ho gì, khó kiếm mối tốt. Nhưng Vệ Cầm một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, lại thêm bộ dạng tàn tạ của nhà bọn họ hiện giờ, cũng chẳng còn hơi sức mà lo chuyện cưới xin.
Người ngoài muốn nói sao thì nói, miễn sao mình sống vui vẻ là được, nghĩ nhiều chỉ thêm mệt người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play