“Tiểu thư, cẩn thận dưới chân,” Hà Châu nhắc nhở, kéo Thẩm Vân Tây khỏi dòng suy nghĩ. Nàng khẽ thở một hơi, bước ra khỏi cổng viện Nhị phòng.
Đại phòng, Nhị phòng đều đã đưa lễ, Vệ Thiệu lại trụ ở Vân Thượng viện, Thẩm Vân Tây cũng tiện đường ghé qua. Tiếc rằng Vệ Thiệu không có ở phủ, chuyến đi này của nàng chẳng gặp được người.
Trên đường về, Hà Châu cảm thán: “Từ khi chúng ta trở về đến giờ, số lần gặp mặt vị kia cô gia còn chưa đếm đủ hai bàn tay. Tiểu thư, ngài nói có phải vậy không?”
Thẩm Vân Tây ừ một tiếng, theo bản năng đáp: “Ngon.”
Hà Châu ngẩn người: “...Ngài căn bản không nghe ta nói chuyện, lại nghĩ món gì ngon vậy?”
Thẩm Vân Tây đáp: “Ta đang nghĩ đến rong biển khô mẫu thân đưa tới, hầm canh, thanh xào, trộn gỏi đều ngon cả. Thả lẩu cũng rất hợp.”
Hà Châu nói: “Thứ đó hiếm lắm đó, trừ những nơi gần biển, người bình thường ở các châu quận khác cả đời chưa chắc đã nếm được mùi vị. Cũng nhờ Quận chúa nương nương nhà ta ở ngay gần biển, mua bán mới tiện.”
Thẩm Vân Tây cong mắt cười, phân phó: “Nhờ phúc mẫu thân, tối nay chúng ta liền ăn món đó đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT