Trúc Trân vâng lời.
Thẩm Vân Tây cầm quân cờ trong tay, đột ngột khựng lại, liếc nhanh Vệ Thiệu một cái, mím môi, quay mặt đi, đặt quân cờ trở lại hộp cờ bằng ngọc.
Đợi tiếng "cạch" giòn tan vang lên, nàng mới nhận ra mình lỡ tay đặt sai chỗ, quân cờ đen lẫn vào đám quân trắng. Nàng ngẩn người nhìn rồi lại chậm rãi nhặt ra.
Còn chưa kịp bỏ vào hộp cờ đen, bàn tay thon dài, hơi lạnh của chàng đã nhẹ nhàng bao lấy đầu ngón tay nàng, thuận thế lấy viên quân cờ, ném sang một bên.
Vệ Thiệu nâng niu khuôn mặt nàng, ngắm nghía hồi lâu, mỉm cười nói: "Hiếm khi có ngày nghỉ để tĩnh dưỡng, vất vả lắm mới có được chút thú vui vợ chồng. Sáng sớm nhị tẩu đã đến tận cửa, giờ lại có việc tìm ta. Hay là Triều Triều vất vả cùng ta đi một chuyến được không, đỡ phải đôi ta phải chia xa?"
Thẩm Vân Tây ngước mắt nhìn chàng, rất lâu sau mới chậm rãi, có chút gắng gượng lại pha chút rụt rè gật đầu: "Được thôi. Vậy thiếp bồi chàng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play