"Tiếng gió tuyết là khúc nhạc êm ái nhất ru ta vào giấc mộng." Thẩm Vân Tây chìm sâu vào giấc ngủ, đến tận khi mặt trời lên cao mới ngáp dài, đôi mắt ngấn lệ tỉnh giấc.
Trúc Trân và Hà Châu đã vén màn che lên hai bên móc ngọc, ánh sáng chói chang tràn vào phòng.
"......?" Thẩm Vân Tây chớp mắt, "Sao trời đã sáng rồi?"
Cuối cùng nàng cũng nhớ ra, tối qua chỉ định chợp mắt một lát, ai ngờ lại ngủ quên mất.
Nàng ngả người xuống giường, lười biếng nằm một lúc, rồi bật dậy, nghiêm túc nói với Trúc Trân và Hà Châu: "Ta có lẽ bị bệnh rồi. Lúc nghiệm thu trong cung, cứ nói ta bệnh nặng không dậy nổi, đến bút cũng không cầm được."
"Phi! Phi! Phi! Ai lại tự trù ẻo mình như vậy!" Trúc Trân vội ngăn lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play