Mấy bà tử vội vàng xu nịnh: "Ôi chao, cô nương thật hiếu thuận!"
Khương phu nhân nghẹn họng: "..." Hiếu thuận cái rắm!
Khương thừa tướng câm lặng: "..." Con gái này cho lão một kinh hỉ quá lớn. Bọn họ vốn tính mượn tay Tuân Vương phi gán cho nó cái danh điên khùng, ai ngờ giờ đây chính mình lại thành "kẻ điên".
Đại di nương cười gằn: "Ha ha ha..." Bà ta mặc kệ tất cả, hừ, chẳng sao cả.
Thẩm Vân Tây đuổi khéo hai bà tử kia, một mình ngồi trên tấm ván trước xe, cười khẽ, đối mặt với vẻ mặt dữ tợn của Khương thừa tướng mà nói:
"Phụ thân, ta nào có nói dối? Người quả thật không còn là thừa tướng, bệ hạ đã phê tấu chương về hưu của người rồi, tân nhiệm thừa tướng đã nhậm chức thay người. Người cứ an tâm làm một lão gia nhàn tản đi, cùng ta đến Thịnh Châu, cả nhà ta ở bên nhau hòa thuận vui vẻ, chẳng phải rất tốt sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT