Thẩm Văn cuộn tròn trong phòng với chiếc chăn nhỏ, chờ hai vị môn thần bên ngoài rời đi bớt một người. Trong khi đó, Na Già và Hồ Trung đang ngồi bên ngoài trạm dịch, mỗi người một ly trà sữa nhỏ.
Hồ Trung mấy ngày nay đã phát huy hết khả năng trung hậu, thành thật, chăm chỉ và chủ động của mình, trở thành lao động chính duy nhất trong bếp dịch quán khi Thẩm Văn vắng mặt.
"Ngươi và tỷ tỷ ngươi..." Hồ Trung mút trà sữa hồi lâu, cuối cùng không nhịn được mở miệng hỏi về chuyện của Na Già.
"Tỷ tỷ nói, ta không còn là người của Cừ Nhạc vương đình nữa," Na Già nhún vai, không mấy bận tâm. "Ta không còn là công chúa nữa."
"Vậy ngươi..." Hồ Trung muốn nói rồi lại thôi, thở dài.
"Ta đã nói với tỷ ấy, nếu Cừ Nhạc gặp nạn, ta vẫn sẽ trở về. Tu vi của ta sẽ không chỉ dừng lại ở đây. Đến một ngày nào đó, Cừ Nhạc sẽ không cần phải dựa vào liên hôn để củng cố địa vị trong Lục Quốc nữa." So với vẻ mặt ủ rũ của Hồ Trung, Na Già lại cười rất nhẹ nhàng. "A Trung sẽ đi cùng ta chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play