Dưới tiếng chim Tất Phương réo rắt vọng lại từ xa đến gần, một vệt kim quang từ lưng chim đáp xuống, chắn ngang đường lui của Thanh Nghê Ma Quân. Luồng sáng ấy giáng xuống, sức mạnh vô cùng, cuốn lên một trận gió cát, che chở cho Hồ Trung đang ẩn mình dưới đất, rình rập cơ hội cứu người.
Thủ đoạn này khác xa với Ngự Thú Tông, ngược lại có phần giống La Hán kim thân. Khi bụi tan, thân phận người đến cũng rõ ràng. Một cái đầu trọc lóc lớn như vậy, ai mà không biết đây là một vị võ tăng.
Khuôn mặt này, Thẩm Văn vừa gặp mấy ngày trước.
Cưu Ma Hối khẽ nhíu mày: "Chùa Đại Bi?"
Quan hệ giữa Đại Tháp Lâm Tự và chùa Đại Bi vốn vi diệu. Thông thường, không có biện pháp hội, tăng nhân chùa Đại Bi nhập thiền kỳ trở lên hiếm khi đặt chân Tây Vực. Thiện Khê là một trong những chưởng viện chùa Đại Bi, tu vi đã đạt Tiểu Thừa, theo lý không nên xuất hiện ở đây. Nhìn vẻ phong trần mệt mỏi của hắn, hẳn là đã khởi hành từ chùa Đại Bi vài ngày trước, đến Ngự Thú Tông, mượn Tất Phương điểu tốc độ nhanh nhất để đến Cừ Nhạc.
Thiện Khê tướng mạo bình thường, thuộc loại người nếu mọc tóc thì ném vào biển người khó mà tìm thấy. Bảo xấu thì không hẳn, bảo tuấn tú thì còn xa, chỉ là một gương mặt đoan chính. Kiểu mặt chính khí mà thế hệ trước ở thế giới của Thẩm Văn đặc biệt thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT