Tây Môn Thanh Việt dán chặt ánh mắt lên khuôn mặt Thẩm Văn, khoảng cách gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của nhau. Ngay khoảnh khắc ấy, Khúc Biệt Phong, kẻ bị đâm xuyên người, hóa thành làn sương tan biến trên phiến đá. Chỉ còn lại Thẩm Văn với vẻ mặt "ông chú xem điện thoại trên tàu điện ngầm.jpg" và Tây Môn Thanh Việt kiêu ngạo hơi ngẩng cằm, đôi mắt phượng thon dài lướt từ trên xuống dưới đánh giá nàng.
Xét về vẻ tuấn mỹ, lão ca này dù sao cũng là nhân vật nằm trong top 20 của 《Bách Mỹ Đồ》. So với Diệu Pháp, hắn mang một vẻ đẹp sắc bén, lạnh lùng riêng biệt. Nhưng mà...
"Thẩm gia Văn Tố, quả thực có vài phần dáng dấp Kinh Hồng," Tây Môn Thanh Việt khẽ mở đôi môi mỏng, vừa thu hồi bản mệnh kiếm, vừa đưa ra lời nhận xét.
Thẩm Văn thì có suy nghĩ khác.
Nơi này là cảnh trong mơ của Tây Môn Thanh Việt, dù là ở trong mộng hay ngoài đời, nàng đều không thể thắng được gã đàn ông này. Cho nên, nàng đặt tay lên cằm, không vội vàng hỏi những điều muốn biết, càng không hỏi về tình hình Kinh Hồng.
Nàng lau vệt nước mắt, "Ngươi thật không phải cha ta?"
Tây Môn Thanh Việt: Ớ???
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT