"Thật sự không định để ý đám người ngoài kia sao? Bọn họ chửi bới càng ngày càng quá đáng rồi kìa." Hạ Lan Vận bịt tai lại, vẻ mặt khó tin nhìn Thẩm Văn.
Người sau vẫn thản nhiên dùng đũa khuấy khuấy nồi lẩu sền sệt: "Hắn cứ chửi, ta cứ ăn."
Hạ Lan Vận: "..." Ngươi còn có dương? Nói thật đi, có phải ngươi đạp nát cả bãi chăn nuôi linh dương sừng cưa của Vạn Lí Hạnh Lâm rồi không?!
Thẩm Văn vớt miếng thịt linh dương mềm mại, ngon miệng từ nồi lẩu, chấm vào đĩa tương ớt, lớn tiếng nói: "Thịt linh dương sừng cưa này, chọn phần mông tươi ngon nhất, nạc mỡ xen kẽ, ngươi xem này, miếng thịt mỡ mỏng tang, giơ lên là thấy ánh sáng xuyên qua. Nhúng vào nước lẩu gà tủy, lăn một vòng là chín tới, chấm cùng tương ớt tự pha, húp một miếng, soạt, cay xè đầu lưỡi, rồi đến vị ngọt thanh, dai dai sật sật, như pháo nổ tung trong miệng! Mỹ vị nhân gian, có lẽ cũng chỉ thế này thôi a."
Hạ Lan Vận: "..."
Nghe Thẩm Văn miêu tả, hắn nhớ như in cảnh mình ở Vạn Lí Hạnh Lâm, ngoài tu luyện ra thì việc thường ngày là cắt linh thảo cho lũ linh dương sừng cưa đáng yêu kia ăn. Loài dương này vóc dáng vừa phải, tính tình hiền lành, mỗi khi hắn lấy linh thảo từ trong giỏ, chúng nó sẽ lao tới trăm mét, dùng cặp sừng cưa sắc nhọn đâm hắn với tốc độ bàn thờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play