"101, 102..."
"Thí chủ đây là đang tính toán luyện thể sao?" Cầu Tâm vì mắt mù mà không tiện ra ngoài, nếu muốn đi đâu cũng phải cùng Hạ Lan Vận. Mà Hạ Lan Vận, thân là Vạn Lí Hạnh Lâm đệ tử duy nhất tham gia vòng chung kết, mấy ngày nay đều theo Mạnh Hồi Xuân tu luyện công pháp, nên Cầu Tâm ít ra ngoài hơn. Không cần tham gia vòng chung kết, hắn liền ở trong phòng đả tọa niệm kinh, lĩnh hội Phật pháp.
Còn Thẩm Văn vì sao không ra khỏi cửa? Lý do đơn giản thôi, nàng ở rừng mưa khu làm quá nhiều chuyện xấu, cứ hễ ra ngoài là bị đám đệ tử bị nàng hãm hại ném cho một đầu trứng thối.
Thẩm Văn hiện tại đang chống đẩy. Thân thể này của Thẩm Văn, được Thẩm gia tỉ mỉ kiều dưỡng, tay mềm như nhung, da mịn như ngọc, nên vốn dĩ cường độ không cao, chỉ có thể hình dung bằng hai chữ "kiều nhược". So với thân thể ban đầu của Thẩm Văn thì kém xa. Từ khi trốn khỏi Thẩm gia, nàng bắt đầu với những bài tập nhẹ nhất, vừa tu luyện khí hải, vừa để thân thể dần quen với cường độ vận động tăng dần.
Có lẽ nhờ cả hai bên cùng tu luyện, mà vận động cường độ cao không làm cơ thể mệt mỏi. Tu vi tăng lên, linh khí lại tẩm bổ cơ thể, giúp "kế hoạch rèn luyện" của Thẩm Văn đạt hiệu quả gấp bội.
Đến cái thứ 150, Thẩm Văn mới dừng lại, lau mồ hôi nói: "Tiêu Dao Đạo hải nạp bách xuyên, cái gì cũng luyện, cái gì cũng không tinh. Nhưng dù không tinh, cũng phải luyện thôi." Nàng cầm chén trà sương sớm linh tuyền bên cạnh, một hơi uống cạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT