Vân Thượng Tự, ngôi cổ tự ngàn năm của Xuân Thành, đã sừng sững nơi đó rất lâu trước khi Thẩm gia đặt chân đến xưng vương xưng bá. Tổ tiên Thẩm gia coi trọng thế đất linh mạch phong thủy của Vân Thượng Tự, liền ngang nhiên chiếm lấy đỉnh núi, khe núi, linh phong, gộp chung vào khái niệm "Hậu sơn Thẩm gia".

Bởi Vân Thượng Tự đời đời chỉ là ngôi chùa phàm tục, những người đến xuất gia đều là phàm nhân không có linh căn, không thể tu đạo, nên dĩ nhiên không có năng lực phản kháng hành vi ngang ngược của tổ tiên Thẩm gia.

Nếu muốn phỏng đoán, có lẽ cuộc giao tiếp khi ấy diễn ra như vầy:

Vân Thượng Tự: …A di đà Phật.

Thẩm gia: Ta để ý đỉnh núi của các ngươi, từ nay về sau đỉnh núi này thuộc về Thẩm gia.

Vân Thượng Tự: …A di đà Phật, chùa ta là cổ tự ngàn năm, dù muốn dời…

Thẩm gia: Ai nói muốn dời? Nhìn cái gì mà nhìn, từ hôm nay các ngươi cũng họ Thẩm.

Vân Thượng Tự: ?????????

Tóm lại, trải qua một hồi giao tiếp, Vân Thượng Tự vẫn còn đó, nhưng lại chẳng hiểu sao trở thành từ đường phụ thuộc của Thẩm gia.

À, còn về cái tên Vân Thượng Tự…

Thẩm Văn ngẩng đầu, nhìn những bậc đá xanh cao ngất giữa mây, hết bậc này đến bậc khác, như diều gặp gió bay cao vạn dặm. Cõng theo tiểu hòa thượng bất tiện, nàng cảm thấy cái tên này thật cao cấp đại khí thượng đẳng, vừa cổ xưa kín đáo lại vừa nêu bật ý chính.

Vì sao gọi là Vân Thượng Tự? Tọa lạc trên đỉnh cao, nhìn xuống biển mây, ngôi chùa ấy mới xứng với cái tên "Vân Thượng" a!

Thẩm Văn: …Thôi bỏ đi, ta từ bỏ, ta leo không nổi.

"Đừng bỏ cuộc muội muội ơi! Ngươi nghĩ đến thịt ba chỉ đi! Nghĩ đến miếng thịt ba chỉ thơm lừng kêu xèo xèo!" Quạ đen huynh bên cạnh ồn ào kêu gào, ý đồ xúi giục Thẩm Văn leo lên cái cầu thang thẳng tắp lên trời kia.

Thẩm Văn cõng tiểu hòa thượng đi một đoạn đường đã rất mệt, dù sao thân thể hiện tại của nàng cũng chỉ là một tiểu nữ oa oa mười hai tuổi, bắt nàng làm loại việc nặng này thật sự quá sức.

Nhưng tiếng ồn ào của Quạ đen lại mở ra cho nàng một ý nghĩ mới. Thế là nàng đặt Vân Sinh tiểu hòa thượng đã ngủ say xuống, xé một mảnh nhỏ vải tăng bào trên người hắn, buộc vào chân Quạ đen huynh.

Quạ đen: …Đạo lý thì ta hiểu, nhưng ta cảm thấy tình huống này có gì đó sai sai.

"Quạ đen huynh, ngươi nghĩ đến miếng thịt ba chỉ thơm lừng rung rinh xèo xèo trên ván sắt đi, cố lên, vỗ đôi cánh nhỏ vạn sự hanh thông của ngươi, gọi cái tên sư thúc hay bị lừa của Vân Sinh tiểu hòa thượng xuống đón hắn đi!"

Quạ đen: …wdn,...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play