Đêm xuống, Thẩm Văn một mình ngồi trong khoang thuyền, viên dạ minh châu tỏa ánh sáng dịu nhẹ khắp gian phòng.
Chiếc thuyền này vẫn là của trụ trì Diệu Pháp chùa Đại Bi cho mượn. So với những chiếc phi thuyền kim bích huy hoàng khác, thuyền của chùa Đại Bi thanh nhã hơn nhiều. Từ màu xanh trắng hài hòa với mây trời, đến nội thất trang trí đậm chất thiền ý, tất cả đều khiến Thẩm Văn có cảm giác như đang ở trong chùa.
Vạn Lí Hạnh Lâm có chuẩn bị phòng bệnh cho những người đến chữa trị, nhưng theo lời của ai đó keo kiệt, Thẩm Văn khỏe mạnh không cần thuê phòng, ngủ tạm trên thuyền là đủ, không cần tranh giường với bệnh nhân.
Thẩm Văn cũng chẳng để ý. Thiền phòng trên thuyền có mùi đàn hương thoang thoảng, giường cũng sạch sẽ, ngủ cũng không có gì bất tiện.
Nàng đang suy tính tình hình hiện tại.
Đến Vạn Lí Hạnh Lâm, nơi này tuy lớn, nhưng vì là bệnh viện nên lượng người rất đông. Các đại tông môn đều có người đến tìm thầy trị bệnh. Thẩm Văn thời gian qua cũng gặp gỡ vài người, nhưng đến giờ, chỉ có Thiện Khê và Diệu Pháp của chùa Đại Bi nhận ra nàng là thiên nữ. Hai người này từng gặp Kinh Hồng phu nhân.
Nói cách khác, dung mạo Thẩm Văn hẳn là giống Kinh Hồng phu nhân như đúc.
Hiện tại nàng chắc chắn Mạnh Hồi Xuân không nhận ra thể chất khác lạ, cũng như việc nàng là hậu duệ Thiên Nữ tộc. Quan sát mấy ngày nay, với tính cách của Mạnh Hồi Xuân, nếu biết nàng là hậu duệ Thiên Nữ tộc, chắc chắn không có thái độ này, ít nhất cũng phải nghiên cứu nàng từ đầu đến chân mới thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play