Thẩm Văn khoanh chân ngồi trên Phật đường, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn đám lão hòa thượng trước mặt. Cũng không hẳn là lão, nhưng mà... nói sao nhỉ, toàn thân toát ra một vẻ từng trải dãi dầu sương gió, chỉ nhìn thần thái thôi cũng đã thấy họ già dặn rồi.
Ngược lại Cưu Ma Hối bên cạnh thì tinh thần phơi phới, đặt ở thế giới của Thẩm Văn, ra đường bảo hai mươi tuổi cũng khối người tin.
"Ta đã bảo là tiêu hóa hết rồi mà." Thẩm Văn giơ tay trái lên, một vầng kim quang trong tay nàng ngưng tụ như viên thủy cầu. Kim quang này nhạt hơn Bồ Đề quang nàng từng dùng, nhưng lại đậm hơn xá lợi Phật Tổ nguyên bản. Điều này chứng tỏ tu vi trong xá lợi Phật Tổ đã dung hợp với tu vi của nàng.
Thẩm Văn cũng muốn nhả ra lắm chứ, nhưng vấn đề là có nhả được đâu!
Các trưởng lão nhìn nhau. Xá lợi Phật Tổ là bảo vật trấn tự của Đại Tháp Lâm Tự, dù có biến cố lớn, khiến Phật tử chi vị rơi vào Trung Châu, xá lợi Phật Tổ vẫn được cung phụng không đổi. Nếu việc này xảy ra ngày thường, Thẩm Văn đã bị trói gô ép xuất gia rồi.
Nhưng giờ đang có chiến tranh, tu vi Thẩm Văn lại cao, còn dẫn tăng binh chống đỡ ngoại địch. Các trưởng lão nợ nàng nhân tình. Xét tình lý, công tư gì, họ đều không thể ép Thẩm Văn quyết định gì.
Hơn nữa... Đại Tháp Lâm Tự chưa từng có tiền lệ thu nhận ni sư... Nghĩ đến đây, các trưởng lão oán niệm liếc Cưu Ma Hối. Người sau vẫn sừng sững bất động, như thể chẳng hề nhận ra ánh mắt của họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play