Hầu Hồn Thụ sinh trưởng ở tận sâu Ma Uyên, bởi tính tình bá đạo của nó mà xung quanh chẳng có lấy một cọng hoa, nhành cỏ. Suốt ngày chỉ có thể thấy ma sương đen kịt, năm này qua tháng nọ, tinh thần bị áp bức đến cực điểm, khao khát những sắc thái tươi đẹp một cách mãnh liệt.
Thiếu cốc chủ kia nếu không phải đánh bậy đánh bạ, dọa dẫm nó rằng sẽ cho nó "một trận nên thân", khơi gợi lòng chờ mong của nó, thì với lũ ma linh vốn là linh thể trời sinh kia, hắn ta có lẽ đã sớm bị coi như món ăn vặt mà xơi tái rồi.
Nay nó được chiêm ngưỡng biết bao nhiêu màu sắc xinh đẹp, chấp niệm tận đáy lòng được thỏa mãn, cả cây bỗng trở nên an tĩnh lạ thường, những cành cây đang siết chặt Thiếu cốc chủ cũng chậm rãi thả lỏng.
"Tiểu ma linh, ngươi muốn gì?" Thanh âm của Hầu Hồn Thụ giờ đây nghe không còn vẻ điên cuồng giận dữ, mà trở nên lý trí, tỉnh táo. "Nếu ngươi muốn cứu người, ta sẽ không cho ngươi cành cây. Muốn cành cây, thì đừng hòng cứu ai."
Nó chính là cây thông minh, biết rõ đám người này vì sao lại tìm đến nơi này của nó. "Bọn vô lại các ngươi, cứ hễ tí là lại đến bẻ tay ta! Ta chẳng lẽ không biết đau sao?"
Nam ma linh của Ma Linh Cốc khẩn khoản nhìn Nguyễn Miên, sợ nàng sẽ chọn cành cây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play