Vô Vọng đại sư vừa mới ra tay ngăn cản tà tu đánh lén người khác, còn chưa kịp thu lại vẻ mặt nghiêm nghị thì đã bị Phương trượng tự mình đến tận cửa trách cứ, khiến hắn không khỏi xấu hổ. “Phương trượng hiểu lầm rồi, công đức của vị Phật tử này thậm chí còn hơn cả bần tăng. Nàng cốt linh chưa đến mười lăm, sao có thể làm được như vậy?”
Phương trượng nhìn thoáng qua La Hán quả cùng dầu xả phía sau Vô Vọng, thở dài một tiếng: “Ngươi biết gì chứ? Những việc này nàng đều làm được, còn có chuyện gì nàng không thể làm?”
Giọng nói chợt ngưng lại, Phương trượng dường như có điều khó hiểu: “Tu vi của ngươi cao thâm như vậy, lẽ nào không nhìn ra công đức trên người nàng sắp hóa thành thực chất rồi sao? Đến cả hô hấp phun nạp cũng đều là công đức chi tức.”
Một hồi Luyện Hư đại bỉ khiến cho việc thiện lương ngày càng phổ biến, giúp Tiên giới và ba nghìn Tu Tiên giới bắt giữ vô số tà tu, mỗi lần đều là một phần công đức, cuồn cuộn không ngừng, tích tiểu thành đại.
Vô Vọng đại sư rũ mắt không nói, lấy lý do cứu người mang theo Ly Lam Nhi vội vàng cáo từ. Phương trượng cũng không nghĩ nhiều, quay đầu lại nhìn Nguyễn Miên: “Lúc này ngươi đừng hòng chạy trốn. Bần tăng đã giăng thiên la địa võng, bất kỳ thuật pháp nào cũng vô hiệu.”
Nghe xong, Nguyễn Miên không những không vội mà ngược lại trong lòng vui vẻ: “Lợi hại như vậy sao? Ngay cả ‘Không có tiền đại pháp’ cũng có thể khắc chế được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT