Độc mãng kia có độc, nhưng độc tính cũng chẳng nguy hiểm đến tính mạng. Cắn một nhát, nhiều lắm thì khiến kẻ trúng độc toàn thân tê mỏi, tạm thời mất đi khả năng hành động mà thôi.
Nếu kẻ bị cắn lúc này là Nguyễn Miên, ắt hẳn nàng vừa kinh vừa sợ, lại chẳng thể nhúc nhích. Đến khi đó, Phó Cảnh Hiên ẩn nấp gần đó sẽ nhảy ra, vờ như vô tình đi ngang qua mà cứu nàng, mượn cơ hội kéo gần quan hệ.
Để đảm bảo màn kịch này diễn ra trót lọt, trước khi tới, hắn đã cùng con độc mãng có linh tính này tập luyện cả ngày trời. Sao ngờ tới, nó lại cắn ngược lại hắn một cái!
Mà còn chuyên chọn thời khắc mấu chốt, bộ vị mấu chốt mà cắn!
Phó Cảnh Hiên đau đến mặt mày biến dạng, một tay chụp lấy con độc mãng ném đi, tay còn lại vội muốn che chỗ đau. Nhưng Nguyễn Miên đã thấy hắn rồi, đôi mắt to tròn, ngây thơ đang nhìn chằm chằm vào tay hắn.
Để nàng không lưu lại ấn tượng kỳ quái gì, hắn cắn răng, nhẫn nhịn!
Nguyễn Miên quan tâm hỏi: "Phó sư huynh, sao huynh lại ở đây? Ta đang định xuống núi, cùng đi không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT