Trước đây hắn đã có chuẩn bị, dùng một tia Huyền Hoàng Khí lặng yên bám vào trên người bọn chúng, bây giờ một tia Huyền Hoàng Khí giống như bó đuốc lớn trong đêm đen, giúp cho Phương Nguyên dễ dàng tìm ra vị trí của đối phương.
Rất nhanh, hắn nhìn thấy một ngọn núi đen dữ tợn ở xa xa, dựng thẳng như răng nanh, khói đen tràn ngập, xung quanh núi có bày đại trận, bên trong thấp thoáng có mấy hành cung, uy nghiêm đáng sợ, xung quanh trăm dặm không nghe được tiếng chim hót, cũng không thấy dấu chân thú hoang.
Phương Nguyên đi xuống đám mây ở biên giới ngọn núi, tay áo hắn bay bay, đi thẳng đến cửa lớn hành cung.
Lúc này, trong hành cung lớn nhất trong đại trận, Tống Kỳ Si trấn thủ Ôn Bộ Hoàng Châu Cửu Trùng Thiên đang ôm một hồ lô màu đen lớn, lười biếng ngồi trên ghế thái sư cao nhất.
Ở xung quanh có hơn mười vị giáp sĩ mặc giáp đen, có hai người mặc áo bào xám, trên người có một lớn bụi bẩn bao bọc, một trưởng lão bẩn thỉu đã già, mặt đầy vết chân chim, người còn lại thì có dáng người thấp bé, tóc xám trắng, nhưng nhìn dáng vẻ của nàng thì giống như một tiểu cô nương bảy, tám tuổi mà thôi.
- Luồng ôn khí này được Cát Lão Tiên Nhân, người đứng đầu Ôn Bộ quan tâm, chuyện rất quan trọng, không thể bỏ dở việc thi pháp được, trong phạm vi vạn dặm quanh đây chỉ có mấy bộ lạc, vừa rồi chúng ta dùng Hủ Cốt Điểu quan sát thất bọn chúng đã bắt đầu thu dọn hành lý, chuẩn bị đi đến bên Trung Châu, chẳng lẽ chúng ta thả bọn chúng đi như vậy?
Người mở miệng là tiểu cô nương mặc áo bào xám bên trái trấn thủ Ôn Bộ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play