“Một lòng tu hành không có gì sai, nhưng chẳng lẽ vì thế mà cái gì cũng không thèm để tâm?”
Phương Nguyên nghe ả biện hộ như vậy, sắc mặt đã hoàn toàn lạnh xuống, đáy mắt tràn ngập giận dữ.
“Tu hành, chính là để cầu được tự tại, tự tại, chính là vạn sự vạn vật, đều không để trong lòng.”
Lữ Tâm Dao nhẹ nhàng cười cười, nhìn về buội cây Thất Bảo Lôi thụ kia, nói tiếp: “Không cần lảm nhảm mấy lời thừa thãi nữa, kì thực hai chúng ta vốn không thù không oán, nói đến cùng còn đều là đồng môn từ Tiên Tử Đường đi ra, cần gì cứ phải đối địch với nhau? Hiện tại Thất Bảo Lôi thụ này ngươi cũng đã dùng qua, chi bằng giao lại cho ta, coi như ta nợ ngươi một món, ngươi thấy thế nào?”
Khi ả đang nói, có một luồng ma khí quỉ dị âm u bay về phía Thất Bảo Lôi thụ.
“Quả thực chúng ta không thù không oán, còn từng cùng trường, nhưng xem ra đúng là vẫn không cùng một đường.”
Lúc này Phương Nguyên lại khoát tay, nắm Thất Bảo Lôi thụ trong tay mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT