Nhưng Phương Nguyên còn nói ra đạo lý đơn giản nhất! Quả thật, cho dù chỉ có một bộ phận còn sống, cũng tốt hơn chết toàn bộ…
Bàn tay hai Thiên Chủ run rẩy, bọn họ đã cảm giác được vùng trời thiên ngoại sụp đổ, trong thế giới của mình truyền đến nỗi bi ai của vô số sinh linh. Điều này khiến trong lòng bọn họ thống khổ giống như bị khoét một lỗ. Những sinh linh này đều là con dân của bọn họ, mỗi một người đều là huyết duệ và đệ tử truyền nhân của bọn họ, đều là người kế thừa truyền thừa của bọn họ… Nhưng hôm nay, truyền thừa lại sắp diệt sạch! Bọn họ chịu kết cục phải chết, bọn họ rất rõ ràng!
Đế Hư sẽ không bỏ qua cho bọn họ, hơn nữa khi vùng trời thiên địa sụp đổ, cũng không thể tiếp tục sống sót trong Tam Thập Tham Thiên tan biến. Cho nên cho dù hai người ích kỷ thế nào, không thể không thừa nhận mình đã đi đến cuối con đường! Như vậy, khi chính mình đi đến cuối cùng, truyền thừa của mình có phải trở thành quan trọng nhất?
- Đến lúc này rồi còn mê hoặc quần chúng?
Ánh mắt hai vị Thiên Chủ run rẩy, lúc phân tích chư bàn, Đế Hư hung ác điên cuồng áp chế đến.
Phân thân hắn hóa ra hàng ngàn, chỗ có ma tức hắc ám, thì sẽ có tai mắt của hắn. Cho nên lời nói của Phương Nguyên và hai vị Thiên Chủ, hắn đều đã nghe thấy. Trên mặt còn có vẻ lạnh lùng và khinh miệt vô tận. Ma tức hắc ám truyền ra:
- Cho dù sinh linh vùng trời thiên ngoại đi Thiên Nguyên, cũng phí công vô ích. Việc đã đến nước này, ta độc chiếm đại thế, các ngươi có thiếu sinh linh, nhất định hủy diệt, triều đại mới sẽ thay thế, vì sao còn cắn răng chịu khổ, không chịu chấp nhận sự thật?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT