Hiện giờ, hắn đã không còn lực lượng ra tay, hoặc là nói là tất yếu.
Ba Thiên Chủ hạ lệnh trục khách với mình, nếu mình đi rồi, như vậy đã không còn cơ hội trở về, thậm chí không có cơ hội tiến vào lần nữa. Mọi việc đã định kết cục, vùng trời thiên ngoại vốn không lưu lại sơ hở nào.
Bạch Miêu và Giao Long Ma Ngang đứng bên cạnh nhìn. Tộc trưởng bộ tộc Đồ Long Cam Kì cũng ở bên cạnh nhìn, trong lòng nóng nảy muốn tiến lên. Nhưng lúc này hắn không vội vã ra tay, giống như hắn cũng vì phẫn nộ mà không quá muốn chết nữa.
Sinh linh Vô Ưu Thiên xung quanh cảm thấy ai ý nặng nề trên người Phương Nguyên, trên mặt bọn họ không lộ vẻ thống hận gì, chỉ có lo lắng cùng với thương hại không thể hủy diệt nơi đáy mắt. Bọn họ tự nhiên biết Phương Nguyên là địch nhân, là một địch nhân đáng giá Thiên Chủ tự mình ra tay, nhưng bọn họ quả thật là người tốt, vẫn khắc chế hận ý với đối phương.
Tiểu cô nương rúc trong lòng phụ thân, nhìn bộ dáng Phương Nguyên khóe miệng chảy máu tươi, trái tim do dự hồi lâu mới giãy ra khỏi lồng ngực phụ thân, cẩn thận nâng lên một linh quả, dùng hai tay nhỏ bé đưa đến trước mặt Phương Nguyên.
Ánh mắt của nàng mang theo đồng tình, như đang nói với Phương Nguyên, ăn trái này vào, thương thế sẽ khỏi ngay.
Phương Nguyên nhìn linh quả kia, bỗng nhiên cảm giác vô cùng tuyệt vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT