- Bố trí tổ tiên lưu lại đã bị bọn họ hoàn toàn phá hư, hơn nữa bọn họ không có nửa điểm hối cải!
- Chỉ là ta cũng không làm gì được bọn họ!
Đế Hư nói xong, thấp giọng thở dài:
- Cho nên, ta cũng chỉ có thể tiến hành chậm rãi, từng chút một, thôi diễn biến hóa ma tức, ý đồ nghịch chuyển Hồng Mông. Chỉ tiếc, không còn vật tổ tiên lưu lại, ta làm việc thật gian nan. Ba ngày năm tới nay, ta đã thử không biết bao nhiêu biện pháp, thậm chí tiếp dẫn một đám người cùng chí hướng đến tương trợ cũng chỉ làm được đến đây thôi…
Nghe hắn than thở, người tới từ Côn Lôn Sơn, cũng thấp giọng thở dài.
Chuyện này nghe quả thật khiến người ta vừa bi thương vừa bất đắc dĩ.
Lúc này, Phương Nguyên cũng không tùy tiện mở miệng, hắn chỉ lẳng lặng suy nghĩ, cân nhắc trong lòng, đồng thời không quên nhìn về phía Bạch Miêu. Vào lúc này, Bạch Miêu đang cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì. Tuy Phương Nguyên chưa từng trực tiếp trao đổi gì với nàng, lại biết Bạch Miêu trải qua rất nhiều chuyện, nếu nói ai có thể nhận ra Đế Hư là thật hay giả, vậy không ai khác ngoài nó. Nhưng lúc này, nó giống như đang rơi vào tâm tình phức tạp, không có nhắc nhở Phương Nguyên, vậy có nghĩa là nó cũng không nhìn ra cái gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT