Thời điểm nói chuyện, thân hình hắn trở nên nhạt dần. Ma tức hắc ám xung quanh giống như điên rồi, đang cắn xé thân hình hắn. Nó kỳ thật đã chết, chỉ là từng ở cảnh giới rất cao, cho nên đau khổ chống chọi, tạo ra một ảnh ảo, thì thào tự thuật không cam lòng của mình.
Lúc này, Bạch Miêu và Giao Long, còn có người Di tộc Thiên Đình lẳng lặng nhìn hắn. Có người nhẹ nhàng thở ra, có người cảm thấy tiếc nuối, cũng có người lạnh lùng nhìn nó, cảm thấy nó đáng đời.
Hiện giờ, Bạch Cốt Chu Tước thân tiêu đạo tán, cũng không còn thân thể nguy nga như cự sơn, chỉ còn một bóng dáng tái hiện lại nội tâm, nhưng thay đổi bộ dáng, một thân hồng linh, đạo khí quanh thân tiên phong, khiến người ta cảm giác mờ mịt hư vô. Linh diễm xung quanh bay múa, khiến nó như ẩn như hiện giữa vùng thiên địa, giống như tùy thời đều có thể dung nhập, giống như một sinh linh vĩnh hằng. Phương Nguyên biết, đây mới là bộ dáng của Chu Tước khi còn sống.
Hắn đoán không sai, cảnh giới của Chu Tước còn cao hơn chính mình, đó là bất hủ chân chính.
- Các ngươi vẫn không bỏ cuộc sao…
Chu Tước dùng ảnh chiếu cuối cùng, quay đầu nhìn Bạch Miêu và Giao Long, không biết cảm xúc là tuyệt vọng hay tự giễu, thì thào nói:
- Các ngươi còn dẫn theo truyền nhân Đế Thị trở về, vẫn tin tưởng bọn họ có thể sáng tạo kỳ tích sao? Không có khả năng, huyết mạch Đế Thị am hiểu nhất là sáng tạo hy vọng trong tuyệt cảnh, nhưng chỉ có một thời điểm. Cho dù là bọn họ cũng sẽ vô lực. Khi tuyệt vọng này là bọn họ mang lại, bọn họ cũng không có năng lực làm gì…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play