Hai là hắn vẫn luôn hành tẩu.
Đối với hắn, cho dù đọc nhiều điển tịch cũng không có tác dụng, bởi vì hắn không thể tham khảo kinh nghiệm, cũng không có được linh cảm từ trí tuệ của người trước, càng không thể ngồi ngốc ở động phủ tưởng tượng. Nếu hắn vẫn đứng ở Thiên Nguyên, như vậy chỉ sợ dù có ngàn năm ngồi héo mòn tới đầu tóc bạc trắng cũng không tìm ra một con đường như vậy, bởi vì có nhiều đạo lý không thể tự nhiên sinh ra ở thức hải.
Cũng vì nguyên nhân này, Phương Nguyên cảm thấy có chút may mắn vì đã tới Đại Tiên giới.
Tuy rằng vẫn chưa tìm được đáp án hắn muốn, nhưng hắn đi tới Đại Tiên giới lại gặp Thiên Ma, sau khi ác chiến lại lĩnh ngộ khả năng sinh ra pháp tắc của nó, tiến tới liên tưởng ra bước tiếp theo trên con đường tu hành của bản than, liệu có nên như thế hay không?
Từ rất lâu trước đó hắn đã dự cảm con đường mình phải đi.
Tự thành lĩnh vực, tự thành thế giới, sau đó mượn nhờ bước vào siêu thoát.
Chỉ là tự thành lĩnh vực đơn giản, lúc hắn bước vào thiên đạo Hoá Thần có thể tự mở ra lĩnh vực, sau khi đại chiến với lão tu lánh đời ở Thanh Dương Tông và trận đại chiến với Ma Ngẫu chuyển sang kiếp khác ở U Châu, tiến sâu thêm một bước, cũng đã sớm thôi diễn lĩnh vực tới cực hạn, vì thế đã tới lúc hắn bước ra từng bước, bước vào thế giới tự thành, nhưng từng bước này cũng không dễ dàng để đi như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT