Nghe được lời của Bạch phu nhân, Phương Nguyên liền nhíu mày.
Bạch phu nhân nghĩ tấm bia đá như thế, khắp thế gian chỉ có năm khối, cũng giống với lời Lạc Phi Linh từng nói. Nhưng trên thực tế đã xuất hiện ít nhất tám khối bia đá như vậy, bên người Trầm Miên Lão Quy Nam Hải có một khối, mà trong thế giới bị tàn phá đi thông từ bí cảnh Kim Gia Thông Thiên Thành cũng có một khối, Thanh Dương Tông có một mảnh nhỏ của tấm bia đá, cũng có thể xem như một khối.
Hơn nữa khi hắn tiến vào Tuyết Nguyên tìm kiếm mộ Tam Thế Kiếm Ma cũng từng phát hiện một tấm bia đá chất liệu giống gỗ, không biết có được tính là một khối hay không, bởi vì phía trên tấm bia đá kia chỉ có di ngôn cùng vết kiếm của Tam Thế Kiếm Ma, không hề có văn tự nào khác.
Nếu như tính thêm một khối ở chỗ Kiếm Ma, vậy có thể xem là chín khối.
Bạch phu nhân không nghi ngờ, tiếp tục nói:
- Ta cũng từng xem bi văn này, đều là văn tự từ rất xa xưa, người trên thế gian nhận biết không nhiều, nhưng phu quân ta cũng là người có tài học, hắn dốc lòng tìm hiểu nhiều năm, rốt cục dịch ra được một chút nội dung, từ đó hắn không còn sự trong sáng ngày xưa, thay vào đó lại là buồn bã. Sau đó hắn rất ít khi ở lại Các chủ, chạy ra bên ngoài, ta hỏi hắn đi đâu hắn cũng rất ít khi nói ta biết, trước mặt người ngoài đều là dáng vẻ dạo chơi khắp nhân gian….
Phương Nguyên nghe xong trong lòng có chút kinh ngạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT