Ở dưới tiếng đàn thâm thúy vô tận, không bàn mà hợp với pháp tắc thiên địa này, không ai có thể chống lại ý cảnh trong tiếng đàn của hắn, tiên sinh Thiên Cơ càng không thể. Hắn thậm chí có thể cảm nhận được tâm cảnh của Hóa Ngoại Thất Tiên trong tiếng đàn này, cũng cảm giác được bọn họ thất vọng, bi thương căm phẫn đối với mình. Hắn bắt đầu có chút tự ti mặc cảm, nghĩ toàn thân mình đầy hồng trần, nhuộm bẩn tuyết trắng ở đây!
Hắn xoay người nhìn về phía Phương Nguyên, muốn khuyên bảo Phương Nguyên rời đi.
Đám người hồng trần như mình nên ở trong hồng trần, đừng nên quấy rầy tâm cảnh của cao nhân.
Nhưng lúc này Phương Nguyên lại ngồi xếp bằng bên cạnh bàn cờ, vẫn không nhúc nhích.
Hắn có thể cảm nhận được cảnh giới trong tiếng đàn này, thậm chí cảnh giới này làm bản thân hắn cũng đặc biệt hâm mộ. Hắn cũng rất muốn ở trong cảnh giới mà tiếng đàn này miêu tả, cầm một quyển sách, nấu một bầu rượu, thong thả tự tại, cần gì quan tâm khói lửa chiến tranh ngập trời, ngươi lừa ta gạt bên ngoài...
Nhưng hắn không thể!
Hắn nghe được bi thương căm phẫn trong tiếng đàn, nhưng trong lòng hắn vẫn có bất mãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT