Vị Thôi quản sự Nhân tộc kia dẫn theo đứa trẻ ngây thơ cũng bám sát theo. Thấy đứa trẻ chân ngắn, hắn dứt khoát bế nó lên để chạy.
Điều này cũng làm Phương Nguyên thấy hơi tò mò. Trong giới tu hành có rất nhiều quái thai, thật ra không thể bởi vì đối phương nhỏ tuổi mà khinh thường được. Nhất là khí tức trên người đứa trẻ này có chút kỳ lạ, chắc cũng là một quái thai có thiên phú thần thông, mạch Bàn Sơn dẫn nó đi theo hẳn phải có chỗ dùng. Chẳng qua tiểu đồng thật này có bản lĩnh, sao chạy chậm như vậy, hoặc là có huyền cơ khác?
Đoàn người đi giữa những đống đá hỗn loạn hoàn toàn im lặng không tiếng động, chỉ vội vàng chạy đi, có chút kỳ lạ.
Sau khoảng nửa canh giờ, đám yêu rẽ trái vòng phải ở đống núi hỗn loạn, xuyên qua những hang động và các vết nứt, lại đi tới trong núi sâu. Bọn họ đang đi, trước mắt bỗng nhiên sáng lên, lại phát hiện phía trước là sương mù màu xám, hóa ra bọn họ đã đi đến trước một vách núi dựng đứng.
Sâu dưới vách núi dựng đứng hình như có một cánh cửa rất lớn, lúc ẩn lúc hiện ở bờ bên kia.
Vách núi hiểm trở như vậy, với tu vi của mỗi người thì chỉ một bước là có thể vượt qua. Nhưng Bàn Sơn Hoang Viên lại có vẻ rất cẩn thận, bảo đám yêu dừng lại, sau đó khẽ nói:
- Chúng ta đi tìm truyền thừa ma đạo, nhưng mong các vị đừng quên công lao của bộ tộc Bàn Sơn a. Trong lúc vô ý, lão tổ của tộc ta phát hiện ra địa vực này, trong ngàn năm qua bộ tộc Bàn Sơn ta thật sự tốn không biết bao nhiêu tâm huyết, liên lụy tới bao nhiêu mạng người, cuối cùng mới nhận được pháp môn bước vào Đại Thiên Ma Tự Tại Cung, có được cơ hội truyền kỳ này!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play