Còn vị ăn mày mặc quần áo rách nát, trong tay cầm túi giấy dầu kia, cũng là một người quen cũ, Phương Nguyên và hắn đã từng gặp mặt ở Kim gia Thiên Lai thành, chỉ là chưa từng có thâm giao, chỉ biết hắn xuất thân từ Khương gia Trung Châu, nhưng thân phận thật sự của hắn, lại không chỉ là thiên kiêu Khương gia, mà là người nổi bật trong nhóm tiểu bối trẻ tuổi Tiên Minh bồi dưỡng ra được.
Người mặc áo bào đỏ, xinh đẹp như máu kia, tự nhiên chính là Lý Hồng Kiêu, Phương Nguyên biết cô đại biểu Cửu Trọng Thiên đi tới Ma Biên, nhưng không tiện gặp nhau, hắn cũng có chút không rõ, cô vừa đạt được long hồn không lâu, bây giờ là thời điểm nên bế quan luyện hóa long hồn, vì sao lại xuất quan sớm, thẳng đến khi gặp mặt, mới phát hiện khí tức của cô trầm ngưng đáng sợ, hoá ra là đã luyện hóa xong long hồn.
Về phần ngư dân đi chân trần kia, cũng là thiên kiêu được liệt vào Trung Châu Tiểu Thất Quân Đông Hải giống như hắn, Vệ Ngư Tử.
Phương Nguyên mời mấy vị này ngồi xuống, phất tay áo một cái, lôi quang ngưng tụ, bên người liền xuất hiện một con cóc ngồi xổm trên đất, Phương Nguyên vỗ lên lưng nó, trong bụng con cóc kia liền vang lên âm thanh ọc ọc, giống như bị tháo bụng, một lát sau, nó há miệng, một viên trà đan xanh óng ánh từ bên trong bay ra, Phương Nguyên thuận tay tiếp lấy, bỏ vào trong ấm, bắt đầu pha trà.
Mấy người xung quanh nhìn thấy một màn này, sắc mặt liền có chút xanh lét.
Lý Bạch Hồ nhíu mày nói:
- Lấy đan trà đãi khách, đúng là rất có lễ, nhưng cái thủ pháp luyện trà đan này của ngươi, có phải...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play