Ở trong hải vực này mấy ngày, Phương Nguyên chỉ luyện hóa thức vân, sau đó đọc Vạn Linh Quyển, Lạc Phi Linh thì chạy loạn xung quanh, lúc thì bắt cá, lúc thì chạy đi hái hải châu, chơi rất vui vẻ, nếu có cảm ngộ sẽ cùng nhau tu sửa một chút đại trận cho lão ô quy, mà đến buổi tối thì ngồi trên lưng cự côn nói những chuyện thú vị thiên nam địa bắc, ngày thánh cũng nhàn nhã, hai người đều rất thỏa mãn.
Có điều chuyện tu sửa đại trận cho lão ô quy, lại không phải là một hai ngày có thể có thể hoàn thành, Phương Nguyên trước tiên muốn luyện hóa thức vân đó, rồi lại đọc thông Vạn Linh Quyển này, lĩnh ngộ trận đạo trong đó, mới có thể tu sửa mười tòa đại trận, trong đây không biết cần bao nhiêu thời gian, không phải một ngày là có thể xong, cũng may lão ô quy cũng không nóng lòng nhất thời, tóm lại trong trăm năm Phương Nguyên làm xong là được.
Một ngày này Phương Nguyên đang theo Lạc Phi Linh xem trai ngọc to bằng nắm tay mà nàng ta trong lúc vô ý phát hiện ra, trai ngọc có màu máu, lúc vỏ mở ra liền tỏa ánh sáng đủ mọi màu sắc, vô cùng xinh đẹp, Lạc Phi Linh cũng ngắm tới ngây ngốc.
Phương Nguyên thấy nàng thích, liền muốn đi lấy ra cho nàng ta, Lạc Phi Linh lại không đáp ứng, chỉ cười nói:
- Trai ngọc nho nhỏ này không biết mất bao nhiêu năm mới luyện hóa được một hạt cát nhỏ trong thân thể thành thần châu nhiều màu, chính là thứ quý giá hơn cả tính mạng của nó, tu vi như chúng ta, lấy rồi cũng chỉ để xem, lại không có tác dụng gì, đừng cướp đồ của nó.
Phương Nguyên nghe vậy, trong lòng có cảm xúc, nhìn Lạc Phi Linh.
Lạc Phi Linh có chút đắc ý, cười hì hì làm mặt quỷ với Phương Nguyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT