Trong lòng bất giác thăng lên lo lắng khó nói nên lời, lại chỉ biết nhìn mà không làm được gì.
Tiếng cười Phương Nguyên càng lúc càng lớn, trong mắt tựa hồ cũng xuất hiện một tia điên cuồng, miệng lẩm bẩm nói:
Có lẽ, ngay từ đầu ta đã sai, ta tưởng rằng chỉ cần đạo tâm đầy đủ kiên định, liền có thể đi ra con đường người khác chưa từng đi, nhưng nếu vốn đã không có đường thì sao?
Ta cảm thấy điều mình làm là đúng, không tiếc cam tâm mạo hiểm, nguy cơ trùng trùng, nhưng ta lại đang làm cho ai xem, liệu có ai để ý những gì ta làm? Ta một lòng muốn phù chính trừ tà, nhưng nếu Thiên Đạo vốn đã như vậy, nhân tâm có khuyết, bởi vậy thế nhân vừa có chính vừa có tà, đây đều là Thiên Đạo chú định, ta lại có tư cách gì đi bình phán hết thảy?
- Ngàn vạn năm qua đi, con người vẫn cứ sẽ như thế...
- Vô luận là Cửu Châu hay tuyết nguyên, hay là Ma Biên, Yêu Vực, ngàn vạn sinh linh trên thế gian, vô luận yêu ma quỷ quái, thần tiên tu nho, tất cả đều như thế, bất cứ lúc nào, bất kỳ ở đâu, thứ có linh liền sẽ có tà niệm ác niệm, không khác được...
- Bởi vì đại đạo là năm mươi trừ đi một...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play