Về sau, Xích Thủy Đan Khê cũng biết Phương Nguyên đã vào Lang Gia Các, từng có mấy người quen muốn tới bái kiến, mời hắn tới nhà một chuyến, nhưng Phương Nguyên căn bản không đến ý tới bái thiếp bỏ vào trong động phủ của mình, thế là cứ như vậy bỏ qua, hắn vẫn tiếp tục đọc sách của mình.
Dần dà, ngay cả nho sinh và phó dịch trong Lang Gia Các cũng đều biết có một mọt sách như vậy tồn tại.
Người như vậy bọn họ cũng đã thấy không ít, cũng không có gì lạ lùng cả, điều khác biệt duy nhất chính là mọt sách khác luôn có bộ dạng thấu tình đạt lý, biết một năm trôi qua sẽ ra ngoài bái kiến một chút chủ nhân của Lang Gia Các, thỉnh thoảng cũng sẽ ra ngoài nghỉ ngơi, trò chuyện với và bọn họ, mà vị mọt sách này thì chẳng làm gì, lộ ra càng si mê hơn những mọt sách khác mà thôi!
Đương nhiên, những đạo lý này Phương Nguyên kỳ thật cũng không phải không hiểu, chỉ là lại mặc kệ.
Trước khi vào Lang Gia Các, hắn cảm thấy thời gian một năm rưỡi cũng đủ rồi, dù sao đại khảo lục đạo, thời gian đọc sách của lục đạo khôi thủ đều là mình kiếm về, có gì mà không hài lòng, nhưng sau khi vào Lang Gia Các, hắn lại cảm thấy thời gian đọc sách này của mình vẫn quá ngắn, nhiều sách như vậy, cho dù trí nhớ của mình có tốt tới mấy, tinh lực có dư thừa đến đâu, cũng không thể đọc xong trong thời gian ngắn như vậy!
Thế là hắn liền càng quý trọng mỗi một giây một phút hơn, chỉ cầu có thể đọc được nhiều nội dung hơn.
Trên trình độ nào đó, hắn thậm chí đã đến trình độ qua loa đại khái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play