Đinh lão gia tử cũng đã nghĩ thông. Ông luôn miệng nói lời khó nghe nhưng thật tâm lại rất tốt bụng, cũng không phải người thích quản chuyện người khác. Việc ông đồng ý cho Hồ Hân Vũ ở lại nhà phần lớn là vì nể mặt Lê Sơ.
Thứ hai, ông cũng đã suy nghĩ, sau này Lê Sơ đi học đại học ở xa, có một cô bé quen biết rõ lai lịch ở cùng, có thể giúp đỡ lẫn nhau, đó là chuyện tốt.
Hơn nữa, nghe nói Hồ Hân Vũ học rất giỏi, ông càng hoan nghênh.
Lê Sơ mím môi cười: “Được, dù sao nhiệm vụ của con cũng hoàn thành rồi, con bé ở đây con cũng yên tâm.”
Đinh lão gia tử cảm thấy nàng cười có chút gian xảo: “Hừ, con chỉ mong tìm thêm mấy cô bé về giám sát ta không được uống rượu có đúng không!” Đinh lão gia tử luôn đối xử với các cô bé dịu dàng hơn, người khác thì trọng nam khinh nữ, còn ông thì lại xem con gái quý hơn.
Lê Sơ oan ức: “Con không có ý đó đâu, là ông tự mình nghĩ vậy.”
“Thôi được, các con đều vì ta mà tốt, ta cảm động lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT