Nếu không cũng không thể nuông chiều cho hắn cái tính không sợ trời không sợ đất như trước đây.
Lạc Vũ rất vui vẻ, lại cùng Lê Sơ nói về những gì mình đã thấy và cảm nhận khi đi ra ngoài, trong lòng Lê Sơ cảm thán hắn thật sự đã trưởng thành.
Tiêu Lâm không đến mấy phút sau đã bưng mì tới, còn luộc một quả trứng.
Lạc Vũ đúng lúc đói bụng, ăn rất ngon lành.
Hắn không biết rõ sự thật, khen không dứt lời, "Chị Lâm Lâm, tay nghề của chị sắp bằng dì nhỏ của em rồi, nếu chị mà mở một quán mì ấy, tuyệt đối việc kinh doanh sẽ rất phát đạt!"
Tiêu Lâm bị khen đến có chút ngượng ngùng đỏ mặt, nàng ho khan hai tiếng, "Tay nghề của chị trước mặt dì nhỏ của em chính là múa rìu qua mắt thợ, một tên hề thôi, chủ yếu là do dì nhỏ dạy tốt."
Nàng làm sao có thể nói, món mì này là mì ăn liền, chỉ cần dùng nước nóng ngâm là có thể ăn được chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play