Triệu Vô Sương đứng ở cửa, mặt không biểu cảm, “Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?”
Triệu Vô Phàm ngẩng đầu nhìn nàng ta, “Ngươi hẳn là biết, ta đối với Tiểu Sơ thật sự không có chút ác ý nào. Thư Trừng không còn nữa, ít nhất ta phải bảo vệ được con gái duy nhất của nàng chứ? Ta cũng đã nghĩ thông rồi, ta có thể không ép nàng về Tô thị với ta, nhưng ta hy vọng nàng có thể nhận ta là bà ngoại.”
Triệu Vô Sương cong khóe môi, “Ngươi nói những lời này với ta có ích gì.”
Triệu Vô Phàm nghẹn lại, cố nén cơn giận tiếp tục nói: “Trong mắt nàng căn bản không có ta là bà ngoại, nàng có thể hiếu thuận với ngươi như vậy, vậy lời nói của ngươi chắc chắn có tác dụng với nàng, ngươi giúp ta khuyên nàng được không?”
“Ta cũng không tìm ngươi giúp đỡ mà không có lý do, chỉ cần ngươi giúp ta thuyết phục được nàng, điều kiện tùy ngươi đưa ra.”
Nghĩ đến việc cháu ngoại của mình lại không hợp nhau nửa lời, lại còn hiếu thuận với em gái út như vậy, sao nàng ta không tức giận? Không ghen tị?
“Điều kiện ta đưa ra, ngươi không làm được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play