Nói đến đây, nàng ta khóc đến nghẹn lời không nói được nữa.
Mạnh Thiên Tuyết chen lấn từ đám đông ra, "Nói bậy bạ gì vậy! Em trai ngươi làm chuyện xấu bao nhiêu, chết đi là đáng đời! Còn muốn đổ lên đầu chúng ta! Chúng ta đánh ngươi cũng là vì ngươi động thủ với ta trước!"
"Đúng vậy! Thôn trưởng, ông không thể nghe lời một phía của cô ta! Sau khi trả lại lương thực cho chúng tôi, chúng tôi căn bản không gặp Lưu Khánh nữa!"
"Tôi thấy nàng ta tám chín phần là phát điên rồi! Giống như chó, thấy ai cũng cắn!"
Không ít thanh niên tri thức nhao nhao lên tiếng, ngay cả Hồ Hân Vũ vốn không thích nói chuyện cũng lên tiếng, "Vết thương trên người Lưu Khánh chỉ có một, nếu các người nói cả điểm thanh niên tri thức chúng tôi hại chết anh ấy, thì quả thật không hợp lý."
Lưu Phương hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ, "Vậy cũng chắc chắn là một trong số các người! Các người là đồng bọn cả! Nếu hung thủ giết em trai tôi không chịu tự nhận, vậy tất cả các người đều có hiềm nghi! Đều là đồng phạm!"
"Tốt lắm! Vậy ngươi có gan thì báo cảnh sát, bắt hết chúng ta đi! Ta muốn xem cảnh sát nghe lời nói quỷ quái của ngươi bắt chúng ta, hay là bắt ngươi, kẻ điên này!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play