“A Viễn?”
Vương Quỳnh Hà tỉ mỉ nếm cái xưng hô này.
Con gái mình là người thế nào, bà tự nhiên rõ nhất, từ nhỏ đã với Triệu Tu Viễn nước lửa không dung, hai người ở cùng nhau không có lúc nào không cãi nhau, không đánh nhau.
Bản thân mới đến thủ đô bao lâu, bọn họ cười xóa bỏ ân oán coi như xong, sao lại có vẻ không rõ ràng mập mờ vậy?
“Mẹ!”
Lạc Phán Nhi ý thức được mình nhất thời miệng nhanh, trực tiếp theo thói quen gọi ra cách xưng hô bình thường với Triệu Tu Viễn.
Nàng vừa xấu hổ vừa tức giận, sốt ruột dậm chân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play