Vương Quỳnh Hà xách hành lý đi đến cửa, do dự mãi không bước tiếp.
Nhớ lại thời trẻ, khi Lão Lạc còn ở đây, ông nói sau này sẽ đưa bà đi khắp nơi nhìn ngắm sông núi, đi khắp nơi ngắm nhìn núi sông.
Nhưng trời không chiều lòng người, Lão Lạc và Hoài Nam đều đã rời xa họ.
Bà chỉ có thể cẩn thận hơn nữa trông nom những đứa con cháu còn lại, tự nhốt mình trong một không gian.
Đột nhiên phải rời khỏi ngôi nhà đã gắn bó mấy chục năm, thật sự có chút không nỡ.
Lạc Tư Dư dường như nhìn thấu tâm trạng của Vương Quỳnh Hà, chủ động nắm lấy tay bà, giọng nói mềm mại: “Bà ơi! Bà đừng buồn, chúng ta sẽ quay lại mà! Sau này có con và anh cùng mẹ bầu bạn với bà, có người thân ở đâu cũng là nhà.”
Lê Sơ hướng Lạc Tư Dư giơ ngón cái, đáy mắt đầy sự ngưỡng mộ, “Tư Dư nói hay quá, mẹ, mẹ cứ yên tâm đi thủ đô, nếu nhớ nhà thì quay về, chúng con đi đón mẹ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play