“Tại sao lại có thứ gọi là quân huấn? Chúng ta không phải chỉ cần đầu óc tốt là được sao?”
Vu Mạn Mạn nằm liệt trên mặt đất, vẻ mặt cam chịu.
Lâm Thanh Nguyệt nhìn nàng như vậy không biết nói gì, “Trước đây ở nhà chưa từng làm việc?”
Lâm Thanh Nguyệt lấy bình nước, nhấp một ngụm nhỏ.
Lại đưa bình nước của Vu Mạn Mạn cho nàng.
“Làm gì?”
Vu Mạn Mạn uống ừng ực nước, cảm giác huấn luyện đã hơi mất nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play