Thập niên tám mươi không có hộ kinh doanh cá thể, dân chúng làm ăn buôn bán còn phải lén lút. Cửa hàng cung ứng rất đông người, hơn nữa còn cần phiếu. Bất quá, không lâu nữa sẽ bị bãi bỏ.
“Muốn mua gì?” Phó Hành Chu đi cùng nàng, hắn móc trong túi ra một xấp phiếu, nhét vào tay Lâm Thanh Nguyệt: “Em xem có đủ không, thiếu gì thì nói với ta, lần sau ta đưa cho em.”
Nhìn xấp phiếu trong tay, Lâm Thanh Nguyệt hiếm khi im lặng. Sống hai đời người, nàng vẫn là lần đầu tiên được người ta cưng chiều như vậy. Kiếp trước, bất kể cần gì nàng đều phải tự nghĩ cách, người nhà có gì muốn thì đều tìm nàng làm. Khi nào nàng mới có thể không cần lo gì cả, còn có người chủ động mang đồ đến cho? Lâm Thanh Nguyệt có chút thụ sủng nhược kinh.
“Đại ca Phó, ta…” Không xứng, hai chữ quay cuồng trong cổ họng, nhưng vẫn không nói ra được.
“Đưa cho em thì em cứ nhận lấy, đừng quên chúng ta là vợ chồng.”
Phó Hành Chu thái độ kiên quyết, nhìn thấy người ở cửa hàng cung ứng ngày càng nhiều, hắn đứng sau lưng Lâm Thanh Nguyệt, cẩn thận giúp nàng chắn đám người chen chúc.
“Muốn mua gì?” Hôm nay đúng là ngày họp chợ lớn ở đây, người quá nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT