Cố Viễn Chu cũng không phải kẻ ngốc, tự nhiên cũng đoán ra.
“Ngươi yên tâm, có ta ở đây, không ai có thể oan uổng ngươi.”
Cố Viễn Chu không chỉ nói suông, mà là thật sự làm được.
Tình huống vừa rồi, nếu không phải Cố Viễn Chu giải vây cho nàng, vậy thì cái mũ ăn trộm chắc chắn là đội lên đầu nàng.
Đến lúc đó bùn đất rơi vào đáy quần, không phải cứt cũng là cứt, dù nàng có mười cái miệng cũng giải thích không rõ.
“Ngươi nói thật cho ta biết, ngươi có biết là ai làm không?”
Thẩm Minh Nguyệt nhìn thẳng vào mắt Cố Viễn Chu, ánh mắt rực cháy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT