Nói đến cuối, Trương Hân Hân đã tuyệt vọng. Cô ta không ngốc, tự nhiên biết nhà họ Cố có tiền, mẹ chồng nói như vậy chính là không muốn cho.
Tại sao? Tại sao Hàn Tiểu Hoa chỉ mang thai một cái mà họ trực tiếp tặng một căn nhà, còn cô ta mới là con dâu hiện tại!
Trương Hân Hân tức giận quay về phòng, trên đường đi suýt nữa thì vấp ngã.
Cố Phú Cường ngồi ở đó, chỉ cảm thấy khắp người không được tự nhiên. Bây giờ Trương Hân Hân không có ở đây, anh ta rốt cuộc có thể nói vài lời công đạo.
“Mẹ, mẹ không cần để ý đến cô ấy, không biết lại bị làm sao nữa. Lát nữa con sẽ khuyên cô ấy.”
Điền Thục Phương liếc anh ta một cái: “Xem ra con cũng không ngốc. Biết cô ấy bị làm sao rồi chứ? Phú Cường, con đừng trách mẹ nói khó nghe, con là lấy vợ, không phải lấy em rể. Em trai cô ấy kết hôn cần nhà thì có liên quan gì đến chúng ta? Có năng lực thì cưới, không có năng lực thì ế. Em trai cô ấy cũng không phải chúng ta sinh ra, nói như vậy cũng không hợp lý, con nói có đúng không?”
Cố Phú Cường cúi đầu. Anh ta đương nhiên hiểu đạo lý. Mở miệng ra là muốn một căn nhà, nhà họ Cố cũng đâu phải là cục cứu trợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT