Thẩm Minh Nguyệt cười gượng hai tiếng, “Sao tai anh lại thính thế? Cách xa như vậy mà cũng nghe thấy? Em đùa thôi, anh đừng để trong lòng.”
Cố Viễn Chu khịt mũi, ngược lại cũng không nói gì.
Cố Tuệ Lan đứng bên cạnh bật cười, sau vài câu chào hỏi xã giao, nàng cùng người lái xe rời đi.
Thẩm Minh Nguyệt vốn cho rằng mình giải thích xong là ổn thỏa, không ngờ suốt cả ngày hôm đó, Cố Viễn Chu cứ nói bóng gió với nàng.
Lúc ra cửa, Thẩm Minh Nguyệt muốn khoác tay Cố Viễn Chu, ai ngờ lại bị hắn từ chối thẳng thừng.
"Ta già rồi, nhan sắc phai tàn, không xứng với ngươi khoác tay. Ngươi tìm người trẻ tuổi đi."
Thẩm Minh Nguyệt: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT