Cô ta ngồi xổm dưới đất, nhặt từng món đồ bị rơi vãi lên.
Bạch Tinh Tinh đả kích người bị nạn, “Ôi chao, đây là ai vậy? Chẳng phải là tiểu thư nhà họ Khương sao? Sao lại bị đuổi ra ngoài? Có cần chúng tôi giúp không, nhà tôi còn bát rách, lát nữa mang đến tặng cô, cô rảnh thì có thể đi ăn xin.”
Bạch Tinh Tinh nói cũng khá độc địa, cô ta sớm đã không ưa Khương Nghênh Thu, bây giờ Khương Nghênh Thu dọn đồ đi chỗ khác, cô ta cũng thấy vui cho Thẩm Minh Nguyệt.
Khương Nghênh Thu dọn xong đồ đạc, hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Tinh Tinh, vẫn đầy khí thế.
“Cô tính là cái thá gì, cô chẳng qua chỉ là con chó của Thẩm Minh Nguyệt thôi, ba mươi năm sông đông, ba mươi năm sông tây, ta Khương Nghênh Thu sớm muộn gì cũng có ngày lật mình, cô cứ chờ xem.”
“Cô nói tôi là chó của bà chủ chúng tôi, nói không sai chút nào, tôi tình nguyện làm chó của chị Minh Nguyệt, còn cô thì sao? Ngay cả chó còn không bằng.”
Khương Nghênh Thu nhất thời không nói nên lời, Bạch Tinh Tinh này thật sự quá không biết xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT