Cố Viễn Chu trong lòng có cảm giác thành tựu, đến khi phản ứng lại, phát hiện đã gần mười hai giờ.
Thẩm Minh Nguyệt là phụ nữ có thai, cần ngủ đủ giấc, sao có thể thức khuya như vậy?
“Muộn quá rồi, mau ngủ đi, ngày mai buổi tối lại tiếp tục.”
Thẩm Minh Nguyệt giả vờ giả vịt, sớm đã cảm thấy chán, thấy Cố Viễn Chu phản ứng lại, nàng vội vàng tắt đèn.
“Ngủ đi, buồn ngủ rồi, ngày mai ta còn phải dậy sớm đi tiệm.”
Cố Viễn Chu giúp nàng vén chăn.
“Ngủ đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play